Vạt nắng đông quay về với biết bao sự đợi chờ, trông mong của mọi người và vạn vật. Mùa như dịu dàng, thắp lên muôn vàn tia hy vọng ấm áp thân thương lạ kỳ.
Tôi nhìn từng dải nắng lấp lánh đổ dài từ cành lá rồi loang xuống sân gạch đỏ au. Hiên nhà được nắng rắc đầy ấm áp. Tất cả trước mắt tôi đều lung linh, ngọt ngào. Chú mèo tam thể lim dim đôi mắt, tận hưởng một giấc ngủ có nắng ấm, chẳng biết chú ta đang mơ màng điều gì mà mấy cọng râu thi thoảng lại rung lên đáng yêu vô cùng.
Theo nắng đông ra phía cánh đồng tìm lại ký ức tuổi thơ hồn nhiên với đám bạn thuở chăn trâu. Cánh đồng chỉ còn trơ lại gốc rạ. Những cánh diều bay trong nắng đông chấp chới lên cao chở bao khát vọng tuổi nhỏ, ước mơ bước ra khỏi lũy tre làng. Tiếng cười trong trẻo trên những khuôn mặt thơ ngây. Nắng chơi trò đuổi bắt trên cọng cỏ may tím biếc, lặn vào hòn đất nâu chờ mùa đổ ải.
Mùa đông điểm thêm vạt nắng trông thật lung linh và ấm áp. Những sợi nắng mùa đông mỏng manh, xuyên qua kẽ lá rồi lại ẩn mình dưới những tán cây. Nắng đông không đến vội vã mà chậm rãi…
Hễ có nắng là xóm tôi vui lắm mọi nhà thi nhau phơi quần áo ấm và chăn chiếu, giống như nơi triển lãm màu sắc vậy. Đám trẻ chúng tôi không còn phải co ro vì rét mà được thoát ra khỏi những chiếc áo mùa đông to sụ, chạy nhảy tung tăng. Nắng đông khiến má đứa nào đứa ấy hây hây như những trái đào chín. Nhớ những ngày đông có nắng, tôi thường theo mẹ ra đồng. Được nhìn ngắm những vạt nắng xuyên qua những luống rau màu. Có nắng, những trái cà chua như chín mọng hơn, nhìn thật ngon mắt. Tôi được thưởng thức vị chua chua, ngòn ngọt lan tỏa thật khó quên. Có nắng cánh đồng vụ đông quê tôi đông vui hơn, nhộn nhịp hơn. Su hào, củ cải hình như vì có nắng mà phổng phao hẳn, luống rau trông cũng xanh mướt hơn. Trên những triền đê, những bông hoa dại nở trắng xóa.
Tôi nhớ tuổi thơ chân trần, lon ton những chiều theo mẹ xách nước tưới rau. Cây lớn lên bằng sự chịu khó, cần cù của mẹ. Mâm cơm quê nhà luôn có những thứ rau tươi ngon từ bàn tay mẹ chăm. Bữa cơm giản dị nhưng ấm áp, hạnh phúc vô cùng.
Ngồi chơi với vạt nắng đông, gối đầu lên từng cọng cỏ, tôi chẳng thể nào nói hết được nỗi lòng đong đầy bao cảm xúc. Nhờ có nắng đã hong khô, soi rọi con đường sạch sẽ cho bước chân tôi thênh thang. Nắng chiếu xuống cánh đồng ban chiều trông thật đẹp, bóng trâu, bò lặng lẽ gặm cỏ. Văng vẳng bên tai như vọng về khúc đồng dao năm xưa, hồn nhiên và rất đỗi bình yên.
Đi qua những ngày mưa mới thấy yêu những ngày nắng. Đúng thật, sau những ngày bầu trời u ám, xám xịt, mưa buồn thì nắng đông đến như một phép màu. Nó khiến bầu trời tươi tỉnh, không gian thoáng đãng và cuộc sống cũng trở nên sôi động hơn. Dù cuộc sống với muôn vàn vất vả, khó khăn, nhưng tôi tin rằng sẽ vượt qua, như niềm tin, trong mùa đông lạnh giá nhưng sẽ có những đợt nắng ghé thăm, thêm ấm áp và thắp lên ngàn tia hy vọng…
Theo nguồn Trà My/Langngheviet.com.vn
Link nguồn: https://langngheviet.com.vn/vat-nang-mua-dong-29413.html
Bình luận